Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

MỘT NGÀY ...BÌNH THƯỜNG CỦA TÔI

    Sáng nay mình ăn gì ta . Đó là câu hỏi  mà tôi và ổng thường hỏi nhau vào mỗi sáng  . Bây giờ hai đứa chúng tôi cùng đã là tỷ phú thời gian cho nên lắm khi hỏi nhau cả những câu hỏi thừa thải nhất . Chẳng hạn :
- Hồi đó sao mình không mua căn nhà ở Lộ hàng keo hả ta ?
- Má mất sau đám giỗ của mẹ đúng một tuần hả ?
- Hình như năm đó làm giỗ mẹ mình thuê con Tr.N làm mì phải hôn ?
-Hồi đó đẻ thằng Th.sao mình quên ngó chính xác là mấy giờ hả ta ?
-Tết năm ... ai xông đất nhà mình zậy ?
-...
    Buổi sáng cứ khoảng 6 giờ là hai chúng tôi cùng nhắc nhở nhau đi bộ thể dục . Đi được vài vòng quanh chung cư Hiệp Hòa Phát thì ngồi nghỉ ở một băng đá  công viên . Sau đó tôi tập vài bài thể dục dưỡng sinh , còn ổng thì tập vẫy tay dịch cân kinh . Tiếp theo thì cùng về . Có khi ghé ngang quán gần đó ăn hủ tíu , bánh canh ,...hoặc về nhà tụng cháó trắng với cá kho khô - Có hồi tôi quên ghim điện nồi cháo trước khi đi TD thì sáng đó đành ăn mì gói vậy . Ăn xong thì có khi ổng ngồi vô bàn vi tính ngay nếu hôm ấy có thời sự ...hot , còn thường thì ổng ra vườn thăm mấy cây rau , cây cải , dây mướp , dây khổ qua ...Còn tôi hả , tôi thì dĩ nhiên cũng tương tự như vậy - sau khi đã rửa chén , dọn dẹp bếp núc xong . Tuy nhiên có hôm làm biếng tôi cũng chồng chén đậy để đó - tự hẹn chút trưa rửa - chạy ngay lên ngồi vào vi tính để chơi tiếp màn game dang dở hoặc chạy tí tởn mang máy chụp hình ra vườn , nếu chợt phát hiện vài bông hoa đẹp vừa nở ( tất nhiên là sau khi uống thuốc ).
Buổi ăn trưa và ăn chiều chúng tôi cũng tư vấn nhanh và sửa soạn cũng nhanh và hoàn tất cũng nhanh , bởi vì cả hai cùng thích ăn uống đạm bạc . Dạo gần đây chúng tôi cùng thuận ý với nhau là ăn gạo lứt muối mè nhưng không tuyệt đối , khi nào ngán thì đổi thực đơn . Thế là chạy đi mua cái nồi áp suất để nấu gạo lứt cho tiện! Cứ vài ngày nhơi gạo lứt thì bèn đổi sang cuốn bánh tráng rau sống hoặc bánh xèo , bánh canh vv.. Chúng tôi cũng " quan trọng " việc ăn uống , tuy nhiên chúng tôi cũng rất xem trọng cách sống "tự nhiên nhi nhiên ", "tùy duyên bất biến " ! Chuyện ăn uống này thì bây giờ tới thời điểm một người " lục thập nhi tùng chi" còn một người "thất thập nhi nhĩ thuận " nên không còn tranh luận tranh cãi vụ cơm khô cơm nhão  , vụ nước mắm  mắm cái , vụ ăn mặn ăn lạt , ...như hồi nảo hồi nao nữa .
 Ngộ cái là chúng tôi còn có vô số  điểm xung khắc nhau :
  - Ông dạy văn bà dạy toán
  - Ông huyết áp cao bà huyết áp thấp
  - Ông lý trí bà tình cảm
  - Ông thích hoa hòe bà thích giản dị
  - Ông dễ ngủ bà khó ngủ
  - vv...

 
   Thường buổi tối chúng tôi đi ngủ sớm - khoảng 9 giờ - Ổng thì ngủ ngay sau vài phút . Còn tôi thì phải kè kè cái điện thoại , mở nghe đọc truyện vật vã dỗ giấc ngủ . Có khi vì đêm quá thanh vắng , tiếng đọc truyện có hồi bỗng trổi lên lanh lảnh sang cả phòng bên . Sáng ra ổng bóng gió :
  - Nè nên thêm vô bảng xung khắc là bà nghe đọc truyện dỗ giấc ngủ còn ông nghe đọc truyện thì tỉnh ngủ !
Có khi nghe nhằm chuyện không thích thì tôi lại tìm kiếm truyện khác  - loay hoay đến tỉnh ngủ luôn !
  Những lúc như vậy tôi lò mò trở dậy nuốt một viên thuốc ngủ - của nhỏ bạn cho hôm trước - do nó lo lắng vụ mất ngủ của tôi .

    Bốn giờ sáng ổng thức giấc pha cà phê , uống cà phê , đọc báo mạng . Chừng cở năm giờ thì sang phòng tôi ghé mắt ngó ngó nghiêng nghiêng vào mùng .  Nếu thấy tôi còn khò khò thì ổng trở qua phòng ổng , đọc báo tiếp . Nếu thấy tôi chớp chớp  mắt thì e hèm hỏi trổng :
  - Ngủ được hôn ?
  Tôi sẽ than thở hoặc hớn hở trả lời tùy theo tình tình giấc ngủ của tôi đêm rồi , rồi khẻ dịch người xích vô phía trong . Ổng trở về phòng xách gối qua để " nằm úm lấy hơi một chút ...". Nhớ bữa trước ba đứa bạn thân chúng tôi gặp mặt hỏi han nhau cái vụ "phòng the thời ( có h. không) đóng cửa". Con nhỏ Điệp thì :
   - Hihi...tụi tao vẫn mở cửa , vẫn giao thương tốt đẹp ,
Nhỏ Cúc thì:
  - Tụi tao ngủ chung giường nhưng chung lưng đấu cật ...im ru ngủ ngon tới sáng!
  Biết tôi và ổng mỗi em một phòng , hai đứa nó la làng:
- Trời ...con nhỏ này ...sao không ngủ chung cho...vui !
- Hihi..
Từ hồi tôi sanh đứa con đầu lòng thì tôi và ổng cùng " nhất trí " ai ngủ phòng nấy . Nhưng rất nhiều khi " đi lộn phòng" nên mới sản xuất thêm hai đứa con nữa . Nếu hồi ấy tôi không đặt vòng tránh thai thì chắc cũng sòn sòn cả chục đứa - như má tôi như mẹ chồng của tôi rồi!
    Nằm bên nhau chúng tôi hàn huyên đủ thứ chuyện trên đời . Từ chuyện trên trời đến chuyện dưới đất .Từ chuyện xưa đến chuyện nay . Từ chuyện văn nghệ đến chuyện khoa học .Từ chuyện thời sự quốc tế , quốc nội đến chuyện hàng xóm, gia đình , vv... Câu chuyện có thể kéo rê tiếp trên đường đi bộ thể dục nữa .
Nhiều lúc tôi thật sự ngạc nhiên :
  - Hai đứa tôi có nhiều điểm khác biệt , xung khắc quá mà sao nói chuyện lại ...không khắc mà nhiều khi còn tương đắc vậy cà ?!
  - Có phải như ông bà mình hay nói tương khắc tương sinh hổ trợ bù trừ cho nhau mà sinh tương đồng tương hợp hay chăng ?!






Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Trong xanh ...

 Cũng lâu lắm rồi mình không vào blog . Đầu óc trống không . khuôn mặt ngờ ngệch. Sáng nay đọc lại mấy entry ngày trước - cách đây 5 năm . Entry nào cũng có vài chục  comments của các người bạn  . Vào . Thăm hỏi . Chọc gheo ...Nay thì đã xa rồi - đã xa thật rồi . Nhà của họ bụi bám nhện giăng , cửa nẻo bỏ ngỏ , vườn hoang lạnh ngắt  . Không một lời cáo biệt . Không một lời chia xa ! Ôi ! những người bạn ( ảo ) mà rất thật của tôi ! Đã có một thời gian tôi đã có được sự vui vẻ từ họ .Đã có một thời gian tôi đã có sự ấm áp từ họ !

 Thương hải biến vi tang điền !
Vô thường !

Thiệt là buồn,

Tôi nhìn ra dòng sông bên nhà - lại chợt xốn xang vì dòng sông phù sa miền Nam ( của tôi ) dạo gần đây bỗng trong xanh lạ lẫm !
Ôi!

Nước sông mỗi ngày mỗi trong
Tình đời mỗi ngày mỗi lạt
Thời gian mỗi ngày mỗi cạn
Tình cuối là nỗi chờ mong ...

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

Cả cười cho cái cảm !

   
    Mấy ngày nay mình có dấu hiệu muốn bị cảm , mặc dù mình không dang nắng , cũng không  bị mưa ( đang mùa khô hạn mà ), cũng không đi tập thể dục quá sớm .. 
-  Ừ có lẽ hôm kia mình tắm vào ban đêm ,lại tắm lâu  thì phải .
Đang  âm thầm tự "kiểm điểm "tự trách thì tự nhiên mình  giật nẩy mình vì chớp nhoáng chợt phát hiện ra một cái nguyên nhân  to đùng vô cùng chính xác ;;;; 
Trời đất ơi thì ra ...thì ra là dzậy ...
Ha ha ha ...thì ra là mình đã trễ kỳ chích ngừa cảm cả nửa năm rồi ! 
Trời đất ơi ....ha ha ha ...Mình không thể không buông một tràng cười dài -  tự chế diễu mình nhưng  cũng nghe thật sảng khoái  ...( hihi không kém  Archimède ngày xưa phát hiện ra sức đẩy của nước !)
Thì ra cái bệnh quên của mình rõ ràng là vô địch . Lẽ ra mình phải đi chích ngừa vào tháng mười - mình chọn tháng có ngày sinh nhật cho dễ nhớ , thế mà...mình ...quên...Ừ ,, vẫn quên !
   Hihi...bệnh quên của mình không nể nang thiên vị bất kỳ ai ,bất kỳ cái gì cả sao hả trời !
  Hèn gì cả mấy tháng nay mình cứ nghe nhớ nhớ quên quên ...như một kẻ thất tình - lãng ngãng lơ ngơ như một kẻ tương tư- như nhớ nhung mãi về một cái gì  ...vô hình và vô định  !
  Thiệt là cả cười cho mình dzậy !!!

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

Xin chút bình thường


Ngày tháng ơi cứ bình thường trở lại
Cứ trôi nhanh hay chậm chẳng hề gì
Cứ giỡn đùa cùng thế gian tệ bạc
Cứ mặc tôi vật vả ngắm đời trôi
Tâm trí ơi cứ bình thường trở lại
Hai là hai một là một ...chắc vậy rồi
Đừng khe khắt đừng xuê xoa quá thể
Mọi sự rồi cũng mộng huyễn mà thôi
Đêm sáng ơi hãy bình thường trở lại
Ngắn dài thêm cũng chẳng để làm chi
Khi mắt ta cứ mở thi cùng đêm duỗi
Khi tai ta cứ thám thính nhu mì
Trái tim ơi xin hãy bình thường đập nhịp
...................................
Và lòng ơi xin hãy bình thường bao dung

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

không đành



Đã rất nhiều khi EM bất chợt nhận ra được tình kia là bất đáng
Nhưng cớ sao EM luôn không đành buông tiếng "au revoir"
Trong tự điển tình yêu em không thể chấp nhận có từ ngạo mạn !
Nhưng sao EM cứ nỡ để lòng bao dung ...
đi lạc chốn quanh co !


giọt nước ...

 giọt nước mắt của tình..
 bỗng rớt xuống thình lình
tâm em bơ vơ quá
nhớ sao một bóng hình !

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

tôi ơi ...!


tôi ơi chẳng hề  gì đâu
biết mình quá bước thì mau quay về
hãy xóa đi một câu thơ
phút giây định mệnh - làm khờ tim côi
  bỗng không đổ lỗi cho trời
nhủ lòng tình ấy- quà trời cho ta
ha ha ...thì ra ...người ta  ..
 Ta cười một tiếng lệ ba bốn hàng
cố lên - từ biệt cho ngoan
                                                      lui về tụng chữ bẽ bàng tôi ơi

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

TÂN CỔ TÍCH


Có cô trò nhỏ ngồi bàn ba - lớp trưởng
Học ban B - ban toán , tính con trai
Nên giờ văn mà lắm khi cô tơ tưởng
Nào phương trình , đồ thị ...rồi số phức ...( cứ loay hoay ) !

Nhưng rồi bỗng một hôm ... một hôm vào giờ toán
 Cô bỗng xao lòng ...- cõi lòng thơ ngây của cô
Trong veo veo - chợt vẽ nên một bóng hình lãng đãng  ...
Và , bắt  đầu.. cô học trò toán tập làm thơ !

Rồi sau đó ...và những ngày sau đó
Cô cứ mong giờ toán kín cả tuần
Ôi (tội thiệt)...tấm tình cô trò nhỏ ...
Tóc bạc  rồi nhớ lại vẫn bâng khuâng ...!